KÍNH BIỆT ĐẠI LÃO VÕ SƯ PHAN DƯƠNG BÌNH
KÍNH BIỆT ĐẠI LÃO VÕ SƯ
PHAN DƯƠNG BÌNH
(1929-2020)
Võ Việt trời Nam người để lại
Cho đời hậu thế nợ ơn sâu
Đầu hè Hà Nội, nơi phố cổ trầm mặc. Rạng sáng ngày 15/05/2020, làng võ Việt Nam đã chính thức mất đi một cây đại thụ, các môn đồ của võ phái Vịnh Xuân và Việt Võ Đạo đã rơi lệ tiếc thương khi mất đi một người thầy mẫu mực, một bậc tiền bối đáng kính - Đại lão võ sư Phan Dương Bình, người đã trút hơi thở cuối cùng tại căn nhà số 84 Hàng Bạc, địa chỉ vốn được biết đến và viếng thăm rất nhiều của giới võ lâm trong cũng như ngoài nước.
Không biết do cơ duyên nào mà một người gốc Hoa - cái nôi của võ thuật đã đặt chân lên đất Việt để rồi gắn bó cả cuộc đời nơi đây cho việc tu luyện, xây dựng và truyền bá võ thuật cho các môn sinh trong nước đồng thời phát dương quang đại Kungfu Việt Nam ra bạn bè quốc tế.
Sinh thời người đã có cơ duyên theo học Vịnh xuân quyền với sư tổ Nguyễn Tố Công (1943), Hồng Gia Quyền với cụ Chung Cảnh Vân, và từ năm 1949 người được cụ Nguyễn Lộc truyền dạy Việt Võ Đạo và trở thành truyền nhân trực tiếp, cùng cụ Nguyễn Lộc mở rộng Việt Võ Đạo khắp đất Việt và vươn tầm ra thế giới. Trong thời gian trợ giáo cho cụ Nguyễn Lộc, người còn thọ giáo thêm Vịnh Xuân Quyền với cụ Trần Thúc Tiển, cụ Lục Viễn Khai và trao đổi thêm với võ sự Trần Nghi Khiêm(Hồng Kông - nhánh phái của tông sư Diệp Vấn).
Không chỉ là bậc cao minh trong võ học, người còn dành thời gian nghiên cứu các triết lý trong Nho giáo và Đạo giáo, nên con người của Đại lão võ sư luôn toát ra một sự nhân văn, điềm tĩnh và sâu sắc. Lão tử nói: “Biển là mẹ của trăm sông vì biển thấp mà sông cao, nên trăm sông đều đổ về biển”. Thật vậy, người luôn dạy các môn đồ rằng “người học võ phải khiêm tốn, và luôn giữ phương châm “Học bất sỉ hạ vấn” chỉ cần học được những kiến thức quý giá về võ học thì dù học người dưới mình cũng hết lòng trân trọng”. Chẳng thế mà ở cái tuổi thất thập cổ lai hi người vẫn không ngừng tôi luyện và đi tìm những mảnh khuyết cuối cùng của Vịnh Xuân Quyền từ các bậc thầy khác để hoàn thiện cái biển võ nơi mình.
Thật đáng khâm phục và trân trọng hơn nữa khi người đã dành cả cuộc đời mình để truyền dạy và cống hiến cho nền võ học nước nhà. Với tất cả tâm huyết, người đã đem hết những sở học của mình truyền trao cho thế hệ sau với chí nguyện duy nhất là làm sao cho nền võ học của dân tộc mãi trường tồn, mãi được phát dương quang đại bởi những con người Việt Nam tuy nhỏ bé nhưng đầy ý chí.
Nay di nguyện của người đã được viên mãn, những việc cần làm đã xong, người yên lòng nhắm mắt ra đi để lại biết bao tiếc thương, hẫng hụt cho hàng hậu học chúng ta. Nhưng cho dù bóng người đã khuất nhưng lời dạy và công ơn của người còn mãi, hình ảnh về một vị Đại lão võ sư suốt đời nghiêm mật tôi luyện và truyền dạy Kungfu vẫn thường hằng trong mỗi trái tim của những người luyện võ nói chung và võ đường Vịnh Xuân Hải Phòng chúng tôi nói riêng.
Những đường quyền ngọn cước đêm ngày luyện tập, những tinh thần thượng võ cao đẹp xin kính dâng lên hương hồn của người nơi chín suối. Mong người yên nghỉ…
Tập thể võ đường Vịnh Xuân Quyền Hải Phòng.