“Càn-Khôn hựu hựu Càn-Khôn Sinh sinh, hóa hóa cái hồn phù du Lưỡng nghi bát quái mịt mù Ngũ hành tụ kết thiên thu thọ trường”

Cơn mưa cuối chiều bất chợt rào xuống bên bờ biển Đồ Sơn yên bình lộng gió góp phần cho tiết mục trống trận mở màn chương trình biểu diễn Kỷ niệm 5 năm ngày thành lập Võ đường, ngày 01.8.2009 – 01.8.2014, càng thêm sôi động hào hùng thu hút đông đảo du khách tới xem và cổ vũ.

Chiến tranh đã lùi xa, cuộc sống của nhân dân ngày càng phát triển và thịnh vượng nhưng vẫn còn đó những mảnh đời bất hạnh, do chiến tranh để lại.
Sau những ngày nồm giời ẩm thấp, Chủ nhật hôm nay đã nắng hồng ấm áp cùng những làn gió nhẹ đưa bước chúng tôi theo chân Thầy qua các con phố cổ Hà Hội về với những căn gác nhỏ thân quen, im lìm ...
Vịnh Xuân Quyền thật đáng yêu và tinh tế bởi sự nhẹ nhàng, mềm mỏng của nó. Vịnh Xuân như một liều thuốc giúp cho những người yêu mến nó đẩy lui được nhiều thứ bệnh tật trong cơ thể. Không chỉ thế, tập Vịnh Xuân trong lòng sẽ thấy thư thái, thanh thản, trút bỏ những ưu tư phiền muộn trong cuộc sống. Quả thực Vịnh Xuân là môn võ của mùa xuân tràn đầy sức sống.

Con đường nhỏ, gồ ghề ven làng đưa đoàn chúng tôi tới gia đình ông Tiêu, một gia đình là nạn nhân chất độc màu da cam tại xã Vĩnh An – huyện Vĩnh Bảo – TP. Hải Phòng.

Trong căn nhà cũ chật hẹp, tường sơn nhiều chỗ đã bong chóc. Người đàn ông 71 tuổi với dáng người gầy guộc không khỏi xúc động khi kể về cuộc đời của mình.

Nhân dịp xuân Quí Tỵ 2013, cho phép tôi thay mặt võ đường Thiếu Lâm Vịnh Xuân Quyền Hải Phòng, xin được trân trọng gửi tới các bậc thầy, các bậc huynh trưởng, các huynh đệ đồng môn của Vịnh Xuân Quyền Việt Nam, của các tông, môn phái bạn, cùng toàn thể huynh đệ xa gần lời chúc mừng năm mới tốt đẹp nhất.

Tết đến Xuân về khắp mọi nơi, lòng người phấn khởi vui cùng gió Xuân!

Hôm nay, ngày 16 tháng Giêng năm Quý Tỵ (2013), trong không khí tưng bừng của năm mới và trang nghiêm giữa chốn Phật môn, Võ đường Thiếu Lâm Vịnh Xuân Quyền Hải Phòng khai lớp mừng Xuân, Thầy trò, huynh đệ hân hoan, hồ hởi tề tựu gặp lại nhau sau những ngày nghỉ Tết.

“Sống trong đời sống cần có một tấm lòng” (Trịnh Công Sơn)

“Chiều nay tin bão phương xa,
Lòng con chua xót….
Con chưa về, chưa về lòng thắt cơn đau.”

(Ca khúc “Bạn tôi”)

Hữu tâm tất thành đạo

Vô nhẫn bất thành nhân

“Ta cứ ngỡ xuống trần chơi một chốc, Nào ngờ đâu tất bật đến hôm nay”

(Bùi Giáng)

 

Một mùa Hội Xuân Yên Tử nữa lại về, đất trời giao hòa, lòng người an vui. Phật tử và du khách thập phương lại hành trình trở về với chốn Non thiêng, trở về với “Đất tổ Phật giáo Việt Nam”, cũng là “hành trình trở về chính mình”, như lời dân gian
Mọi người ạ, phải chăng chúng ta bớt gói mỳ, bớt chút tiền xăng xe, hay không uống một cốc cafe, chúng ta có thấy thiếu  thốn gì trong cuộc sống không các bạn ! Cá nhân tôi cảm nhận được niềm vui, sự đồng cảm và sự trân trọng của mọi người nơi đây.....!
Miền trung ơi sao buồn vậy! Khúc ruột của đất Việt yêu dấu, nơi đây đã sinh ra những con người làm lên lịch sử, chấn động địa cầu lại phải luôn luôn hứng chịu những đau thương, những buồn tủi và mất mát do thiên tai, lũ lụt và chiến tranh.
Những cánh Én thấp thoáng trên bầu trời trong xanh mang ấm áp, an vui đến với mọi nhà. Võ đường Thiếu Lâm Vịnh Xuân Quyền lại thêm một tuổi mới...

KÍNH BIỆT ĐẠI LÃO VÕ SƯ

PHAN DƯƠNG BÌNH

”Làm trai phải lạ ở trên đời Há để Càn Khôn tự chuyển dời”

(Phan Bội Châu).

“Trung thu trăng sáng như gương, Bác Hồ ngắm cảnh nhớ thương nhi đồng”. (Hồ Chí Minh)
Con người có tổ có tông, Như cây có cội, như sông có nguồn