Những bậc Thầy tôn kính

Sau những ngày nồm giời ẩm thấp, Chủ nhật hôm nay đã nắng hồng ấm áp cùng những làn gió nhẹ đưa bước chúng tôi theo chân Thầy qua các con phố cổ Hà Hội về với những căn gác nhỏ thân quen, im lìm khuất sâu trong những con ngõ chật hẹp giữa lòng Thủ Đô xô bồ vội vã, để gặp gỡ và thăm hỏi hai vị Sư phụ của Thầy là Đại lão võ sư quốc tế Phan Dương Bình và Đại lão võ sư Nguyễn Ngọc Nội.

Cả hai vị Sư phụ nay đều đã già, đã ở vào cái tuổi “xưa nay hiếm” nhưng trung khí vẫn còn sung mãn và khỏe khoắn lắm. Với giọng nói trầm ổn, bình dị và gần gũi như bao người bình thường khác khiến ít ai có thể nghĩ rằng đây lại là những bậc danh sư của Vịnh Xuân quyền và là những đại thụ trong làng võ Việt được biết bao người yêu mến và tôn kính. Hai vị Sư phụ đã giành cả cuộc đời không ngừng tu luyện, nghiên cứu võ học và đào tạo lớp lớp môn sinh trở thành không ít những cao đồ, những bậc thầy võ học cùng với rất nhiều đóng góp cống hiến vô cùng lớn lao cho sự phát triển của nền võ thuật nước nhà, đến nay tuy đã ở tuổi xế bóng của đời người nhưng các Sư phụ vẫn miệt mài dạy dỗ với tâm huyết có thể truyền thụ lại hết những sở học, những kiến thức uyên bác và kinh nghiệm vô cùng quý báu của đời mình về võ học, nhất là Vịnh Xuân cho hậu thế.

Những bậc Thầy tôn kính

Trong những căn gác nhỏ đơn sơ, mộc mạc này, ban thờ của Sư tổ Nguyễn Tế Công và Sư tôn Trần Thúc Tiển được đặt trang trọng trên cao, đồ đạc không gì ngoài những giá lớn chứa đầy những quyển sách dày cộp cũ sờn, những tấm bằng khen ngay ngắn khắp trên tường cùng những đồ lưu niệm của suốt chặng đường gắn liền với võ nghiệp của các Sư phụ đã trở thành địa chỉ quen thuộc, thành nơi đi về, nơi tập luyện và giao lưu trong suốt bao năm qua của biết bao thế hệ môn sinh, bằng hữu cùng những người yêu võ trong và ngoài nước. Và ngày hôm nay những môn đồ chúng tôi vô cùng may mắn được cùng Thầy trở về gặp gỡ các vị Sư phụ, được trò chuyện, được lắng nghe những lời chỉ bảo, giảng giải ân cần của các bậc thầy về võ học và nhân sinh, giúp chúng tôi càng hiểu biết sâu sắc hơn những giá trị vô giá và triết lý sâu xa của Môn phái để từ đó càng thêm trân trọng những gì mình đang được truyền thụ và tập luyện, đồng thời càng biết ơn sâu sắc vô bờ tới những người Thầy đã đưa đường chỉ lối cho chúng ta tiến đến thành công. Giờ đây, ngày ngày nơi những gác nhỏ này, các vị Sư phụ vẫn thư thái vui sống, ung dung tự tại đọc sách, ngâm thơ và hành Thiền luyện võ cùng các môn đồ của mình… Cuộc sống như vậy mới thực sự ý nghĩa và giá trị, đời người như vậy cũng mới thực sự giàu có và thanh cao, và chắc có lẽ cũng vì cái lý ấy mà các Sư phụ đã chọn và tích lũy được cho mình thứ của thứ hai và thứ ba như thi sĩ Tản Đà từng nói: “giàu có ba hạng khác nhau vì của, một thứ của là của ở trên đời ai có được nhiều thế là giàu, một thứ của là của ở trong sách ai đọc được nhiều thế là giàu và một thứ của là của ở trong mình ai luyện được nhiều thế là giàu…”

Những bậc Thầy tôn kính

Một ngày đã qua đi thật nhanh, biết bao điều còn muốn nói! Trước oai linh của Sư tổ và Sư tôn, Thầy trò chúng tôi thành kính cúi đầu tưởng nhớ, cùng cầu chúc cho các Sư phụ luôn luôn mạnh khỏe, sống lâu và Võ đường Thiếu Lâm Vịnh Xuân Quyền Hải Phòng sẽ ngày càng phát triển, vững mạnh để suối nguồn của Vịnh Xuân sẽ chảy mãi không ngừng!

 

Hải Phòng, ngày 20 tháng 03 năm 2016

Môn sinh

Trần Quang Ngọc