Vịnh Xuân Quyền thật đáng yêu và tinh tế bởi sự nhẹ nhàng, mềm mỏng của nó. Vịnh Xuân như một liều thuốc giúp cho những người yêu mến nó đẩy lui được nhiều thứ bệnh tật trong cơ thể. Không chỉ thế, tập Vịnh Xuân trong lòng sẽ thấy thư thái, thanh thản, trút bỏ những ưu tư phiền muộn trong cuộc sống. Quả thực Vịnh Xuân là môn võ của mùa xuân tràn đầy sức sống.
Và kế từ mùa xuân ấy, mùa xuân đầu tiên đặt chân lên đất Việt, đến nay đã hơn một trăm năm, Sư tổ Nguyễn Tế Công, từ chàng trai 30 tuổi năm xưa nay đã thành người thiên cổ. Người đã ra đi nhưng sự nghiệp của Người còn sáng mãi, Vịnh Xuân Quyền mà Người truyền dạy đang như những đóa hoa đua nhau khoe sắc trong bầu trời võ học Việt Nam.
Để tưởng nhớ Người, chúng tôi, sư đồ của võ đường Thiếu Lâm Vịnh Xuân Quyền Hải Phòng, đã không quản đường xa cùng nhau về trước mộ chí, thành tâm cúi lạy hương hồn người dưới rặng dương già vi vút gió tại Nghĩa Trang Lái Thiêu – Tỉnh Bình Dương.
Đó là ngày 21-01-2011 đáng nhớ, tôi cùng hai người học trò đã kịp có mặt tại Số 4a, đường số 2, cư xá Lữ Gia, Phường 15, Quận 11, TP. Hồ Chí Minh, nơi bác Nguyễn Chí Thành con trai Sư tổ hiện đang ở.
Tại đây, chúng tôi đã được bác Thành niềm nở đón tiếp và trò chuyện ân cần. Trước ban thờ Sư tổ, với tất cả lòng ngưỡng mộ và thành kính, thầy trò chúng tôi đã thắp lên những nén nhang thơm mong Người sống khôn thác thiêng về chứng giám và phù hộ cho chúng tôi, những hậu duệ của Người được sức khỏe, bình an và giác ngộ được những chân lý của môn võ mà Người để lại, môn võ Vịnh Xuân Quyền.
Sau một lúc ngồi lắng nghe bác Thành kể về những ngày Tông sư sống và dạy võ tại “Sài Gòn” chúng tôi cùng bác Thành lên xe đi xuống nghĩa trang Lái Thiêu. Bác cháu dừng trước cổng làm lễ thần linh, rồi tìm đường vào mộ. Sau một hồi tìm kiếm , mộ Sư tổ và Sư nương hiện ra sau những rặng dương già tĩnh tại. Ngôi mộ tuy đơn sơ giản dị, nhưng ẩn chứa trong đó là cả một kho tàng võ học.
Bên những đóa huệ tinh khiết, xen lẫn mùi nhang thơm thành kính, chúng tôi lặng lẽ cúi lạy vong hồn Người, mỗi người một cảm xúc, buồn mà hạnh phúc đan xen.
Với tấm lòng biết ơn vô hạn chúng tôi cầu mong vong linh Người ở dưới suối vàng được thanh thản và minh giám cho chúng tôi, những hậu duệ của Người đã và đang tiếp tục đi trên con đường mà người đã để lại.
Từ giã Người lên xe quay về thành phố mà lòng vẫn ngậm ngùi nuối tiếc, nhớ mãi về một con người đã để lại cho hậu thế và công chúng yêu mến võ học đời sau một di sản văn hóa lớn, môn võ của mùa xuân – môn võ Vịnh Xuân Quyền
|
Hải phòng, ngày 12 tháng 04 năm 2012
Chủ nhiệm võ đường
Võ sư Phạm Tuấn Dũng
Bạch Diện cư sĩ
|